🌻 Thật sự cuốn sách này hấp dẫn mình đến nỗi không muốn rời mắt 1s khỏi sách. Chắc có lẽ do đang ngán những vụ án cứ ì ì, mạch truyện chầm chậm muốn ngủ gục của Agatha Chistie nên vừa chuyển qua đọc cuốn này của Keigo thì cảm thấy hào hứng không chịu được 😊
Trước giờ đọc truyện trinh thám mình chỉ đọc đa số những cuốn kiểu mô tả vụ án đã xảy ra, và người ta bắt đầu đi tìm chân tướng, và phát hiện ra sự thật. Nhưng cuốn này thì không vậy. Ngay từ đầu chúng ta đã biết được chân tướng vụ việc, và cả hung thủ, đồng phạm.
Nhưng liệu biết trước ngay từ đầu thì câu chuyện có trở nên kém hấp dẫn hơn không?
Câu trả lời là Không nhé. Càng đọc càng bị cuốn vào những phán đoán gai góc. Một bộ não thiên tài đối đầu với một bộ não bác học.
🔸Theo các bạn, thì việc nghĩ ra một bài toán vô cùng khó, và việc giải bài toán đó, việc nào khó hơn? Và cả việc nghĩ ra lời giải, và việc kiểm tra lời giải của người khác, việc nào khó hơn?
Mới đọc thì tưởng chừng chỉ là một vụ án đơn giản. Nhưng đến sau cùng, khi các mánh khoé được tiết lộ, khi giải phẩu từng chi tiết sự việc ra thì lại mang đến một kết quả thật sự bất ngờ. Nhưng đv mình, không phải cách sắp xếp vụ án, hay tạo các mánh khoé này nọ là điều đáng chú ý, mà đó là tình yêu của nhân vật trong truyện. Vì tình yêu ngta sẵn sàng bất chấp làm chuyện gì dù đó là chuyện trái đạo lý đi chăng nữa. Một tình yêu không có điểm dừng, thậm chí có thể vì ng đó mà nguyện mang tiếng xấu, mà chết đi cũng được.
Trong xã hội ngày nay, mình thấy có rất nhiều người mang bóng dáng của Ishigami, thể loại người không biết mình sống vì điều gì, và nếu chết đi cũng chẳng có ai quan tâm. Nhưng khi có 1 tia sáng nào đó loé lên trong đời họ, họ bắt đầu tìm thấy nguồn động lực để sống tiếp. Và chính giây phút đó họ nghĩ rằng, mình sống là để bảo vệ người kia.
🔹Trên đời này không có một bánh xe nào là vô dụng cả. Việc sử dụng bánh xe đó như thế nào là do bản thân quyết định".
Đọc xong cuốn sách này mà cảm thấy thoáng chút buồn. Dù mọi việc đã đc sáng tỏ, nhưng sự tiếc nuối cho nhân vật vẫn còn đọng lại ....
(Lần đầu tiên mình cảm thấy thích nhân vật phản diện hơn là nhân vật chính. Bình thường sẽ luôn luôn ở phe chính diện, nhưng nhân vật phản diện trong câu chuyện này lại để lại ấn tượng vô cùng sâu sắc. Một bộ não vs EQ vô cực, chỉ nv thôi cũng đủ lôi cuốn rồi. Mặc dù Nv chính diện là Yukawa Manabu cũng Perfect không kém nhưng chắc sẽ dành sự ngưỡng mộ cho Anh ở những cuốn sách sẽ đọc lần tới của Keigo 😊😊)