30 tuổi, bạn làm ở khu công nghiệp cách nhà 20km, mỗi ngày đi lại mất 3 tiếng đồng hồ. Bạn ngưỡng mộ anh A làm IT dev: thu nhập cao, làm việc từ xa.
Anh A là nhân viên lập trình lương tháng 50 triệu, hôm nay là ngày thứ 3 trong tuần phải tăng ca tới 1 giờ sáng. Không có thời gian nghỉ ngơi, mắt khô, đau mỏi vai gáy, đầu năm tới giờ anh A đi viên 3 lần. Anh A ngưỡng mộ chị B làm ngân hàng, có thể về nhà từ 5 giờ chiều.
Chị B, mỗi ngày chỉ mặc 1 bộ đồng phục, chết chìm trong doanh số vay nợ, bảo hiểm, ngưỡng mộ em C. Em C mới chỉ 20 tuổi nhưng là livestreamer có tiếng, chỉ cần mở mic lên nói chuyện là có thể kiếm tiền, quần áo đẹp mặc thoả thích.
Nhưng em C, sau 3 tiếng livestream là 12 tiếng làm việc liên tục để lên kịch bản, edit video với một loạt KPI marketing khủng khiếp, lại ngưỡng mộ anh giáo viên D. Anh D vốn dĩ có thể mở lớp dạy thêm tăng thu nhập nhưng không quá gắt gao, lại được 1 lượng người trong xã hội kính nể.
Anh D là giáo viên dạy toán cấp 3, mỗi tuần dạy 27 tiết cho 3 lớp. Ngoài giờ dạy anh phải chấm, sửa bài tập, lên giáo án, trao đổi với phụ huynh. Anh D ngồi nhìn xa xăm và ước mình có thể làm freelancer như anh E, không cần chấm công, không có KPI, muốn đi đâu là đi.
Nhưng anh E qua năm covid, 6 tháng ở nhà đã cạn tiền. Có đi đến bất cứ đâu nhưng không có tiền thì ý nghĩa gì?
Và anh E lại mong muốn ổn định như nhân viên xưởng kia, dù dịch dã vẫn được trả lương đủ...
Có nhiều lúc, chúng ta đều muốn trở thành người khác, nhưng đằng sau vẻ ngoài hào nhoáng ấy, chỉ có chính bản thân chúng ta mới hiểu được nỗi khổ bên trong.
Lúc bạn đang ngưỡng mộ người khác thì cũng có một người khác ngưỡng mộ bạn đấy.
Vậy nên đừng mãi ngưỡng mộ người khác mà hãy nhìn vào những gì bản thân đang có, bạn sẽ thấy nó cũng rất độc đáo và thú vị đấy!